Ý nghĩa tượng quái thú trên mái nhà Cung điện Trung Hoa xưa

   Trong văn hóa Trung hoa được gọi là Ốc Tích Thú - loài thú trên mái nhà. Thứ tự sắp đặt của chúng nhìn có vẻ rất lộn xộn, không có trật tự nhưng thực ra lại phải tuân theo quy định phân cấp nghiêm ngặt. Cung điện có vai vế càng cao thì số lượng Ốc Tích Thú trên mái nhà sẽ càng nhiều, tối đa là 10 con. Khắp Trung Quốc chỉ có một tòa kiến trúc có 10 Ốc Tích Thú, đó là điện Thái Hòa của Cố Cung. Điện này còn có tên gọi khác là điện Kim Loan, là nơi hoàng đế cử hành đại lễ đăng cơ xưa kia. Nơi này đại diện cho quyền uy tối cao của hoàng gia.


  Thứ tự sắp xếp của chúng được tuân theo quy định nghiêm ngặt. Thứ tự thông thường như sau: long, phụng, sư tử, thiên mã, hải mã, nghê, hạp ngư, đẩu ngưu, hải trãi, hành thập.
  Trong đó, long tượng trưng cho thiên tử, phụng tượng trưng cho bậc thánh đức. Đặt phụng trên mái nhà là để chứng tỏ địa vị tôn quý, chí cao vô thượng của đế vương thời phong kiến.


  Sư tử thì đại diện cho sự dũng mãnh, uy nghiêm. Thiên mã và hải mã là hóa thân của điềm lành trong thần thoại Trung Quốc cổ đại. Nghê là loài thích khói lửa nên thường xuất hiện trên lư hương, nuốt khói nhả sương, phù hộ cho con người. Hạp ngư trong truyền thuyết là một loài dị thú của biển. Nó có thể phun trụ nước, biết hô mưa gọi gió, dập lửa và phòng ngừa hỏa hoạn. Hải trãi là loài mãnh thú trong truyền thuyết Trung Hoa cổ đại, cùng loại với sư tử. Đầu nó có sừng nhọn, tục gọi là độc giác thú (thú một sừng). Truyền thuyết kể rằng nó có trí tuệ rất cao, hiểu được tiếng người và biết rõ tính người. Vì rất giỏi phân biệt thị phi, đúng sai nên nó có sức mạnh vô biên. Các pháp quan thời cổ đại từng đội mão hình hải trãi, tượng trưng cho sự công chính, liêm khiết, ngoài ra còn mang ý nghĩa trấn tà.


   Đẩu ngưu trong truyền thuyết là một loài cù long (rồng có sừng). Nó là vật tránh tà, có thể trừ họa, dập lửa.
   Hành thập xếp cuối cùng trong 10 Ốc Tích Thú. Nó có hình dạng rất đặc biệt, miệng nhọn, mặt khỉ và có cánh, tay cầm kim cang bảo chử (chùy kim cang). Truyền thuyết kể rằng bảo chử có khả năng giáng ma, rất giống với truyền thuyết về thần sấm. Nó vừa tượng trưng cho khả năng ngừa sấm, vừa là loài thú cuối cùng trên “Ốc Tích’.
   Ngoài 10 loài Ốc Tích Thú, ở phần rìa ngoài cùng của mái nhà còn có tượng tiên nhân cưỡi phụng. Có người nói đây là Tề Mẫn Vương – con trai của Tề Tuyên Vương thời Chiến Quốc. Sau khi kế vị, Tề Mẫn Vương vô cùng kiêu ngạo, tự cao tự đại và vô cùng hiếu chiến. Điều này dẫn đến bất hòa với các thần tử, kết thù trong ngoài. Cuối cùng, Tề Mẫn Vương phải tháo chạy vì bị 5 nước cùng đem quân đánh dẹp. Trong lúc Tề Mẫn Vương sắp lâm vào đường cùng, một con phượng hoàng liền bay tới, Tề Mẫn Vương cưới lên lưng nó bay qua sông lớn và sống sót. Vì vậy, tượng tiên nhân cưỡi phụng trên mái nhà mang ngụ ý “gặp dữ hóa lành”.

Chia sẻ:

Bài viết cùng danh mục: